Federer ngỗ ngược, quậy phá: Câu chuyện không ai ngờ
Ở tuổi 16, 17 Roger Federer từng là một gã trai ngỗ ngược, có lúc anh phải nhờ sự trợ giúp từ bác sỹ tâm lý.
Roger Federer hiện tại ở tuổi 36 vẫn giữ được một phong thái lịch lãm, với điểm nhấn là gương mặt hiền lành với nụ cười luôn thường trực trên môi. Nhưng để có được thành công như ngày hôm nay, tay vợt Thụy Sỹ đã phải trải qua một thời ngổ ngáo, tâm lý thiếu ổn định, dễ nổi nóng.
Trước khi trở thành một quý ông lịch lãm, Federer là gã trai nóng tính thích đập phá
Tay vợt giành 19 Grand Slam, đạt được 95 danh hiệu ATP cho biết để có được những hình ảnh mẫu mực hiện tại, anh đã phải trải qua giai đoạn khó khăn, ông còn nói gia đình đưa mình tới nhà tâm lý học. "Có một thời gian khi tôi 16 tuổi tôi thường đập rất nhiều cây vợt của mình, tôi thậm chí còn bị đuổi khỏi sân vì hành động này", Federer nói với tờ Express.
"Ở tuổi 17, tôi và gia đình thống nhất cần phải gặp một bác sỹ tâm lý học, vì tôi không thể kiểm soát hành vi trên sân đấu, từ đó mọi chuyện đã được thay đổi. Thực tế là tôi vẫn gặp áp lực nhưng mỗi lần rơi vào hoàn cảnh đó tôi lại nghĩ về việc mình đã trải qua khó khăn như nào để có được ngày hôm nay, mọi chuyện lại được kiểm soát", Federer tiếp tục.
Bốn năm (kể từ 2004) sau ý định giải nghệ, Federer cùng Wawrinka giành chức vô địch Olympic 2008
Federer 36 tuổi vẫn chơi thứ quần vợt đầy khao khát, anh thích cảm giác được ra sân và nâng cúp vô địch, dù vậy vào năm 2004 khi 23 tuổi có danh hiệu Wimbledon đầu tiên, anh đã tự mãn định giải nghệ. "Sau khi trở thành tay vợt số 1 vào năm 2004, tôi đã định giải nghệ, bởi tôi đã hoàn thành mục tiêu đề ra. Tôi tự nhủ mình chẳng cần chơi bởi vì đã hết mục tiêu", Federer chia sẻ điều gây sốc.
Nhưng thật may điều đó không xảy ra, Federer vẫn tiếp tục chơi quần vợt. Bốn năm sau khi dự tính nghỉ hưu, Federer giành HCV đôi nam tennis cùng Wawrinka tại Thế vận hội 2008 diễn ra ở London (Anh).
Federer khóc khi chiến thắng để tỏ lòng biết ơn với HLV đầu tiên của anh
Nói về việc bị khán giả nói là "mít ướt" vì khóc quá nhiều, Federer giải thích: "Mọi người nói với tôi rằng tôi khóc quá nhiều sau những chiến thắng hoặc thất bại ở những giải đấu lớn. Quả thật tôi là người không giỏi kìm nén cảm xúc, tuy nhiên tôi khóc một phần vì chiến thắng nhưng phần còn lại là dành cho HLV của tôi, nếu không có họ tôi sẽ chẳng là gì".
Federer luôn nhớ về HLV của mình, người đã giúp anh trở thành một tay vợt đặc biệt nhất thế giới, quan trọng hơn cả là giúp "Tàu tốc hành" vượt qua "cơn khủng hoảng" của một gã trai mới lớn.
Khám Phá