Bài viết dành cho STRINGERS - những Chuyên gia căng vợt tennis
Thầm lặng và tỉ mẩn đồng hành theo bao năm tháng của một người chơi tennis, làm công việc nhiều áp lực về mặt thời gian, đòi hỏi độ chính xác cao, dễ bị phàn nàn hơn là nhận được những lời cảm ơn…đó là những người "thợ" căng vợt tennis – Stringers. Phóng sự về những chuyên gia căng vợt ở giải Grand Slam US Open dưới đây của Tennis House xuất phát từ sự đồng cảm và trân trọng người làm nghề căng vợt tennis. Tuy không có nhiều nội dung mang tính kỹ thuật nhưng bài viết phần nào hé lộ cho người chơi tennis những thông tin nội bộ về công việc đan vợt ở những giải đấu lớn và hiểu hơn về những stringers thầm lặng làm công việc hỗ trợ cho "tennis game, set, match" trong suốt chiều dài lịch sử quần vợt trở nên thú vị và thăng hoa hơn.
Khi Jarrad Magee nhìn lên TV và nhìn thấy Nick Kyrgios đập cây vợt của mình xuống sân, anh đã trải qua được nửa thời gian trong ca làm việc 18 tiếng của mình, công việc căng vợt theo những thông số chính xác cho những tay vợt hàng đầu tại US Open.
“Đó là cây vợt tôi mới căng xong… Anh ta đập vợt của tôi rất nhiều lần rồi“. Magee, chuyên gia căng vợt đến từ Sydney, Australia, nói.
Trở thành một thành viên ưu tú của đội căng vợt gồm 16 người – những người làm việc hết sức vất vả dưới khán đài của Sân Arthur Ashe – là một công việc đi kèm với sự bí bách, áp lực thời gian và rất ít lời cảm ơn. Nhưng phần thưởng của họ là được đánh giá một trong những người xuất sắc nhất trong công việc của mình và tự hào khi thấy thành phẩm của mình đóng góp vào game đấu của vận động viên.
Trong vòng ba tuần rưỡi, bắt đầu từ vòng sơ loại đến trận chung kết, khu vực căng dây khép kín bằng kính trong suốt gần phòng chờ của các tay vợt trở thành nhà xưởng. Rất nhiều chuyên gia căng vợt xếp thành hàng, làm việc từ 7 giờ sáng cho tới khi những quả bóng cuối cùng được đánh, cứ cắm cúi căng dây giữa những âm thanh liên tục pop – pop – pop của việc cắt dây, và tiếng zzzripps của những sợi dây được đan vào.
Công việc căng dây có thể tiêu tốn đến một tiếng đồng hồ với những người căng vợt ở mức trung bình, và khoảng 20 đến 25 phút với chuyên gia, trong những trường hợp gấp, họ có thể rút ngắn thời gian xuống chỉ khoảng 12 phút. Ở những vòng đấu ngoài, khi mà lịch thi đấu vẫn còn dày đặc, bộ phận đan vợt có thể thường xuyên căng khoảng 500 cây vợt 1 ngày (kỉ lục hiện tại đang là 515 cây vợt/ngày) và hơn 5000 cây vợt cho toàn bộ giải đấu.
“Cuộc sống của chúng tôi không hề hào nhoáng” - Ron Rocchi của hãng thể thao Wilson chia sẻ. Ông đã từng quản lý và điều hành công việc căng vợt tại Flushing Meadows trong 11 năm, tuyển dụng nhiều chuyên gia căng vợt từ Mỹ, Úc, Nam Mỹ, Châu Âu và Nhật Bản. Đó là một công việc tiêu tốn thời gian, áp lực cao, nhưng họ vẫn làm vì họ quan tâm đến người chơi, muốn người chơi có những trải nghiệm tốt khi thi đấu. Và khi trở về nhà, họ cảm thấy nổi bật vì họ là những chuyên gia căng vợt tốt nhất thế giới.
Trong tennis hiện đại, các vận động viện phải thi đấu với cường độ cao. Vì vậy mà dây cước là một phần quan trọng, là công cụ hỗ trợ cho họ, đặc biệt là những sợi dây polyester tạo ra cảm giác khô cứng nhưng lại tạo nhiều độ xoáy hơn, cho phép người chơi đánh hết lực nhưng quả bóng vẫn nằm trong sân.
Tầm quan trọng của dây đan vợt khiến cho các vận động viên chuyên nghiệp không thể ngừng suy nghĩ về nó, họ điều chỉnh mức cân dựa trên thời tiết, tốc độ của mặt sân, thậm chí là với từng đối thủ cụ thể.
Rocchi nói việc đạt được chính xác mức cân căng vào đúng thời điểm, đã trở thành một việc quan trọng đối với những tay vợt trong giải đấu, do đó họ luôn muốn đảm bảo vợt của mình được căng lại mới hoàn toàn trước mọi trận đấu.
Dustin Tankersley, một cựu thành viên căng vợt đến từ khu vực Dallas, bật mí là Juan Martin del Potro để lại 7 cây vợt sau mỗi trận đấu, với Jack Sock là 6,7 hoặc 8. Kei Nishikori sẽ căng khoảng 8 hoặc 9 cây.
Việc căng dây đã trở nên quan trọng hơn rất nhiều so với trước. Do đó nếu một tay vợt tiến sâu vào các vòng trong của giải, hoặc là trời mưa khiến các trận đấu bị tạm hoãn, thì những cây vợt kể cả chưa sử dụng cũng sẽ được gửi đi căng lại.
Magee cho rằng công việc căng vợt đòi hỏi phải có tính cần cù, kiên nhẫn cao. “Bạn phải căng những cây vợt không ngừng nghỉ, nhưng bạn không thể phàn nàn những vận động viên". Họ có rất nhiều tiền. Và họ muốn căng vợt như vậy. Ví dụ với Monica Niculescu, hạng 57 WTA, cô ấy thích chơi dây cước chùng, khoảng 21kg ( tương đương 46 pounds), để có những cú cắt thuận tay đạt độ xoáy tối đa khá dị của mình. Cô cũng đã yêu cầu những cửa hàng ở US Open thay đổi mức cân của mình để điều với thời tiết hơi lạnh một chút. “Hơi quá mức ư? Tôi không thực sự nghĩ vậy. Dù sao thì trước mỗi trận đấu tôi vẫn phải căng lại vợt” – Monica trả lời vậy đấy.
Một yêu cầu đặc biệt nữa là việc căng dây ngay tại khu vực sân đấu, tương đương với mã cấp cứu màu xanh (mã màu xanh tương ứng với mức độ nguy cấp trong y tế). Một tay vợt không thích cảm giác cây vợt khi đang chơi có thể yêu cầu căng cước mới ngay lập tức, một cậu bé nhặt bóng sẽ cầm cây vợt đi căng và mang trở lại sân, việc đó sẽ mất trung bình khoảng 16 phút, hoặc nhanh nhất là 12 phút.
Người chơi nắm lấy tay cầm của cây vợt đã được căng, kéo nó ra khỏi túi bóng từ tay của cậu bé nhặt bóng, một hành động tuyệt đỉnh trong tennis chuyên nghiệp.
Rocchi cho rằng điều đó thật tuyệt.
Nhưng những vận động viên có trân trọng công việc khó khăn này?
Tankersley nói “ Chúng tôi không nhận được quá nhiều lời phàn nàn, và cả những lời cảm ơn.”
Sự trân trọng của những vận động viên tennis đối vói những chuyên gia căng vợt hiếm hoi đến nỗi chúng thực sự nổi bật. Tankersley nhớ lại một vài năm trước, khi Rafael Nadal để lại những cây vợt của mình, đi vào phòng căng dây và không nói gì.
“Anh ấy có thể dễ dàng đi qua chúng tôi và không nói gì, nhưng nếu anh ấy nói cảm ơn các bạn, hẹn gặp lại vào ngày mai, điều đó sẽ tuyệt hơn”.
Một đoan clip ngắn về "Bên trong trung tâm căng vợt của US Open:
Theo Tạp chí AP